Ở Phần trước, nhà B.U đã giúp bạn tổng hợp các câu STT ngắn về tình yêu cũng như trích dẫn trong truyện và tiểu thuyết. Với phần 2 này, nội dung sẽ là các bài thơ ngắn “ngôn tình” hay. Cùng đón xem nhé!
1. “Phải chăng em đã yêu?
Em yêu anh qua từng cái hôn dài.
Em hận anh vì anh chẳng quay đầu lại.” – Phải chăng (Gác của mây)
2. ” Chúng mình đừng im lặng với nhau
Đừng để những nỗi đau chất chồng rồi rơi vỡ…
Nếu một ngày không ai cần ai nữa
Tất cả thành “đã lỡ”…thì sao?” – Du Phong
3. “Chủ nhật nào cũng mong ngóng thiết tha.
Bởi nhung nhớ nên ra vào thơ thẩn
Anh nơi đó có chăng tình vương vấn
Chủ nhật hồng thờ thẫn có nơi anh”
4. “Đi đi kẻo lỡ đèn xanh
Yêu đi kẻo lỡ tình anh bây giờ’ -Hnaiamel
5. “Rồi thì mình cũng là hai kẻ lạ
Chẳng đắm say và chẳng thiết tha” – Hnaiamel
6. “Mỗi con người như vật thể cô đơn
Nhìn rõ nhau qua cửa kính trống trơn
Nhưng không thể nghe nhau, không thể nói” – Lưu Quang Vũ
Sao chưa về bên tôi?- Hnaiamel
8. “Mùa đông năm nay không lạnh
Em đừng để hắn đơn côi” – Nguyễn Thế Hoàng Linh
cái gì nặng nhất tình yêu
em ơi vui gánh ít nhiều giúp anh
lá vàng dần giúp mắt anh đỡ lười – Nguyễn Thế Hoàng Linh, 17.2.13
10. “Lòng tôi như buổi sớm vẫn nguyên lành
Em nhận lấy, em đừng e ngại mãi
Tôi tan nát tôi kinh hoàng sợ hãi
Em cô đơn rồ dại của tôi ơi” – Nhà Thơ Lưu Quang Vũ
11. “Em giấu gì ở trong lòng thế
Bước vẩn vơ quên mất lối về
Từng đàn gió cứ dắt hồn bay mãi
Hương cỏ may loang ướt mái tóc thề.
Em vô tình dẫm lên bông hồng dại
Hoa chỉ buồn mà không nỡ giương phai
Ánh mắt nát đợi em quay đầu lại
Những cánh tàn rồi cứ thế phôi phai” – Nguyễn Thế Hoàng Linh
Khói sương giăng… Mờ theo bóng ngả
Như ta chờ tóc đã dần phai
Nhìn theo cánh nhạn lạc loài khúc thi
Trăng cao chuốc sầu bi vàng úa
Đỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơi
Bài thơ viết chẳng thành lời
Câu từ nhạt nhẽo sao vơi được lòng
Thôi xếp bút… Treo không lời ngỏ
Đôi dòng đời vò võ riêng mang
Ngược tìm quá khứ… Hơi tàn
Canh khuya ai điểm… Sầu lan kiếp người!…
13. Nhấp môi… Tân Cận
Trời buồn trời nổi cơn giông
Lòng người mưa gió mênh mông những tình
Nhân gian nào chỉ một mình
Sao chăng hỏi mãi hữu tình là ai?
Chuyện đời bớt một thêm hai
Xa nhau thời tốt nhạt phai khéo gần
Biết chăng duyên nợ phúc phần
Tùy duyên tùy nợ đồng lần thế nhân
14. Cây trưa thu bóng dài
Làm mưa tan giữa trời… – (Biết đâu nguồn cội) Trịnh Công Sơn
15. ANH CÓ ƯỚC GÌ ĐÂU
Anh có ước gì đâu
Một ngôi nhà
Bão dừng sau cánh cửa
Những ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại
Bên trong, chỉ có ấm áp, và em
Anh có ước gì đâu: Một tách cà phê
Một buổi sáng yên lành
Ta tất bật đón chào ngày mới
Hôm qua là điều đã lùi xa.
Những điều to tát như yêu thương, hờn giận, thứ tha
Hãy để dành cho chú chim đang hót bên ngoài cửa sổ
Đang chờ em là rau đầy một rổ
Bó hoa đang chờ cắm
Và một ngày bận rộn
Của anh.
Anh già rồi
Nên sẽ không thích kiêng khem
Ăn uống ngon, mặc đẹp, đọc những quyển sách hay
Đi lang thang đó đây
Vùi đầu vào việc làm
Hát khi tắm, xem phim khi đang nằm, cuộn tròn khi ngủ
Và yêu em khi anh muốn.
Anh có ước gì đâu
Em ạ!
Cuộc đời này, là phức hợp của những điều giản dị
Ta cứ sống, thở, cầu nguyện và yêu thôi!
Mọi thứ, hoặc chỉ là bản thân nó
Hoặc vốn dĩ đã là một phép màu.
16. “Không cần kiếp sau gặp lại
Chỉ mong đời này kết duyên
Thế gian duy nhất một chuyện
17. “Hoa nở hoa rơi hoa đầy trời
Tình đến tình đi tình tùy duyên…”
18. “Xin đừng hẹn đến kiếp sau
Kiếp này có mến yêu nhau thì về
Một lần cho thỏa cơn mê
Dẫu rằng không phải phu thê một nhà.”
19. “Vì thương mà sầu mà bệnh, vì thương mà sợ mà lo.
Dứt thương không còn sầu bệnh, lo sợ làm sao tìm về?
Vì yêu mà đau mà ốm, vì yêu mà hãi mà kinh.
Thôi yêu không còn đau ốm, kinh hãi làm chi được mình.
Bởi thế đừng thương yêu, lỡ biệt ly là khổ.
Không yêu thương ruồng bỏ, bịn rịn chẳng vương…”
20. “Sao em giấu mùa thu trong ánh mắt
Để bây giờ anh chẳng có mùa thu”.